Cúc thắm đài trang lộng lẫy đào
Mai vàng rực rỡ chúc tài cao
Mùa sang nắng ấm hoa bừng nở
Tết đến tình thân nụ vẫy chào
Đất nước xanh tươi cành lộc thưởng
Con người dịu ngọt tiếng lòng trao
Mừng cho tất cả thành công nhé
Sức khỏe niềm vui hạnh phúc trào
Hoàng Giao
Tết dệt mùa xuân thỏa chí bồng
Vui ngày tốt nghiệp tặng ngàn bông
Chào trang giấy trắng vần thơ đẹp
Mừng chén mồi ngon cốc rượu nồng
Trường mộng yên bình da diết trải
Vũ chờ hạnh phúc ngỡ ngàng trông
Xuống làng chẩy hội lao xao quá
Núi cũng nghiêng mình đón rạng đông
Hoàng Giao
Tết đợi mai đào rực rỡ bông
Mừng vui vượt thác dạo non bồng
Đồi hoa phủ lối ngào hương mật
Vạt nắng nghiêng trời tỏa nhánh thông
Gió hẹn xuân hồng tươi thắm ngõ
Lòng mơ lộc biếc ngát xanh đồng
Ai về Bích Động cho mình gửi
Một chút lời này buổi tiễn đông
Hoàng Giao
Đem bình chữa cháy địu trên lưng
Gửi những vòng quay quấn bụi đường
Vạt áo dài trông nô nức mộng
Thân hình đẹp ngó dịu dàng thương
Khen nàng gió nhẹ hồn phiêu lãng
Mộ tấm lòng son sức quật cường
Có thể tình em là lửa nóng
Cho đời ấm áp một vầng dương
Hoàng Giao
Lá bỗng buông cành vọng ảo rơi
Hồ thu nỡ để gió đông bồi
Nàng xuân chẳng đến cài hoa mộng
Lão hạ không về trải nắng khơi
Mắt đọng màn sương hờ hững cảnh
Thuyền nghiêng mặt nước ngẩn ngơ đời
Bao mùa cứ vậy theo dòng chuyển
Sóng giật ta thì mãi phải bơi
Hoàng Giao
Ngược cảnh nhà xưa lúc bóng chiều
Thôn làng giọng ấy vẫn hồn xiêu
Rời quê bữa tuổi còn xanh tóc
Lại bến ngày sông đã muộn diều
Đám nhỏ nghiêng đầu xem miệng nói
Ông già ngả nón trải lòng chiêu
Nhìn đôi mắt trũng chòm râu bạc
Có lẽ về đây bởi nhớ nhiều
Hoàng Giao
Thủa nhỏ đi tìm ngọn thác cao
Nhiều đêm lặn lội núi vây chào
Đường qua cỏ rợp bao con suối
Gió thổi trăng bồng những đốm sao
Sóng biển nghìn trùng mơ mộng hát
Dòng sông vạn dặm luyến lưu trào
Niềm say rạo rực theo chân bước
Để đến khi về sức mạnh trao
Hoàng Giao
Áo lụa mềm buông tóc thả dài
Môi cười lúng liếng dịu dàng say
Nàng xuân óng ả ly trà đón
Mắt phượng long lanh cốc rượu bày
Lộng lẫy nghìn năm hồng cánh hạc
Êm đềm vạn thủa tím làn mây
Tình thơ vẫn rạng ngời trang sách
Đằm thắm câu ca khúc nhạc đầy
Hoàng Giao
Đông tràn lạnh thấu bấc lùa sang
Mặt mũi nhăn nheo rét cả làng
Sáng dậy ra đường ngăn gió thổi
Đêm về đốt lửa chặn mùa loang
Gà con lật đật luồn chân ấm
Vịt xám lao đao gọi nắng vàng
Xót vợ còn lo ngày cấy xổi
Trông mòn đợi mỏi ước đời khang
Hoàng Giao
Cũng tại buồn lo định giã đài
Trong lòng trộm nghĩ sức dần phai
Trang đời vẫn mộng soi tìm nắng
Đường luật còn mong xướng họa bài
Cảm bởi lời thơ Hồng Thoại viết
Xiêu vì ngọn bút Dạ Hoài cai
Tình chân bạn hữu sao đành nhỉ
Cũng tại buồn lo định giã đài
Hoàng Giao